Do đó bạn quên đi gốc rễ của mình trong sự an nàn, quên đi bản chất thần thánh chân thực của mình và đánh mất mình trong cõi trần tục này.Hãy để cho sự tĩnh lặng hướng dẫn tất cả những lời nói và việc làm của bạn.Hãy để cho nhận thức của bạn đậu lên trên vật thể đó – như một cánh bướm.Hãy thực tập khong dán nhãn hiệu, bắt đầu từ những chuyện nhỏ.Khi bạn nhìn vào một thân cây, bạn có ý thức về thân cây.Như thế không có nghĩa là chúng ta không cần đến khả năng suy nghĩ nữa, nhưng chỉ là thôi không còn hoàn toàn đồng hoá mình với những suy tư không-có-chủ-đích, hoặc những lo sợ miên man; tức là khi bạn không còn bị ám ảnh, và chiếm hữu bởi loại suy tư vô bổ này nữaTự ngã của bạn rất cần có sự bất đồng với một cái gì đó hay một ai đó.Dĩ nhiên có những nơi đang cho bạn phải rời xa – và có khi, đó là điều thích hợp nhất bạn cần làm lúc đó.Hoặc khi có một người đang có khó khăn tìm đến bnạ để được giúp đỡ, nhưng bạn phải bó tay vfi không biết phải nói hay làm một điều gì.Không gian im lắng ấy cũng ôm trọng cả bạn nữa.