Người ta, người ta lấy đấy chứ.Nhưng thường thì bạn không chiến thắng nổi cảm giác chán ngán.Vài hôm nay chưa nghe (mấy buổi sáng bác bận đi đưa thiếp cưới) lại đâm nhơ nhớ, chờ chờ.Vừa làm xong bài thơ đã quên ngay nên lúc nào cũng thấy đầu óc mình chẳng có cái quái gì.Nhưng nhà văn không thấy thanh thản.Bác gái nghe thấy bảo: Ấy.Luyện trí nhớ là như vầy: Nhìn một lượt cái bàn.Là khờ khạo, nông nổi; là chín chắn, thâm sâu.Bạn gượng dậy, rửa mặt đánh răng.Bạn mà cứ yên tâm chịu ơn của họ, yên tâm làm những việc mà họ xin cho thì rồi bạn sẽ chỉ thấy nhục và khinh bỉ mình khi viết những dòng này.