Đêm ấy, ông lo lắng quá nên không thể nào chợp mắt được.- Tôi cũng xin được phát biểu về vấn đề này.Đến khi người vay đến trả tiền, tôi sẽ trao lại vật đó.Phải chăng đây mới chính là giá trị thật của cuộc sống mà tôi chưa hềhám phá ra trước đó?Ông thắc mắc không hiểu tại sao một ông hoàng quý phái, sang trọng như thế lại đành lòng nhìn cảnh trừng phạt thảm khốc ấy, và đùa cợt vui vẻ cùng với những người khác.Để làm khiên, mỗi năm ông Aggar đều phải mua đồng từ những người phương xa mang đến bán.Các bạn đừng nên giễu cợt điều tôi vừa nói vì cho rằng nó quá đơn giản.Tôi chưa biết bằng cách nào mà họ luôn có nhiều vàng như vậy, nhưng sự giàu có của họ luôn được duy trì, cuộc sống của họ vẫn sung túc, đầy đủ và họ vẫn được mọi người kính trọng.- Cháu đã mời mọi người ăn uống bằng số tiền tiết kiệm của cháu ư! Vậy cháu trông cậy họ sẽ làm gì cho cháu nào? Ta đảm bảo với cháu là họ không thể giúp được gì cho cháu cả.Bất chấp cả sự khôn ngoan, chúng ta chỉ ham lấy vàng.
