Bởi chúng còn huỷ hoại khiếp hơn cả âm thanh.Đòi hỏi một sự hy sinh và đùm bọc lẫn nhau ngay lập tức trong cả một cộng đồng con người lây nhiễm sự vị kỷ, sức ì và thiếu niềm tin mãn tính là một điều viển vông.Lần vỡ đầu tiên là hồi bạn chừng 6 tuổi, hạnh phúc với tuổi thơ.Cậu ấy là người tốt.Trông cậu buồn cười quá.Đến nơi, mẹ tôi xin lỗi ông ta.Hoặc là họ sẽ thấy chẳng còn hy vọng gì ở bạn nữa (với những hiểu biết của bạn về hiểu biết của họ, bạn không tin họ có cảm giác đó nhưng cứ chuẩn bị sẵn tinh thần cho giả thuyết ấy đi).Định cho mấy câu chua chua cay cay vào nữa nhưng mà nhân vật này không hợp.Vì người tranh luận luôn lái vấn đề trệch khỏi lôgic của nó.Mẹ hỏi: Hay mẹ xin hai bác cho con về nhà nhé.
