Vậy, chúng ta bắt đầu xét quỹ chi tiêu thời giờ mỗi ngày.Nếu bạn nghĩ rằng có thể bỏ ra bảy giờ rưỡi mỗi tuần để gắng sức một cách đều đều và nghiêm trang mà vẫn giữ được lối sống cũ thì bạn làm đấy.Viết cuốn sách này, tôi muốn chỉ bạn các dùng đầy đủ thì giờ để đạt tới mục đích lớn là sống, sống một cách khác cây cỏ.Nhưng thế nào bạn cũng phải chú ý tới bổn phận đó vào một lúc khác.Trong các loại văn, có lẽ nó bắt ta gắng sức nhiều hơn hết.000 đồng một năm mà chi tiêu vẫn thiếu hụt thì đời không vì vậy mà nhất định là phải lúng túng; xắn tay áo lên, gắng sức kiếm thêm thì quỹ chi thu sẽ thăng bằng.Điều đó rất dễ chịu và làm cho ta bình tĩnh, yên vui.Lẽ dĩ nhiên là bạn thích đọc báo (việc này có thể làm trong khi đợi bữa) hơn là nghĩ tới cái bổn phận bình thường mà quan trọng ấy - bổn phận tự xét mình - thì cái đó tùy bạn.Vậy nhất định không được đọc báo trên xe! Thế là đã để dành được 45 phút rồi đấy nhé!Bởi vì trí óc có thể làm việc khó khăn, liên tiếp mà không biết mệt như tay, chân.