Quyết tâm ngừng công việc lại để tránh cái nguy đó, là một giải pháp vô ích.Trong một chương sau, tôi sẽ xét những cách thoả mãn khát vọng đó.Bạn quên cả bạn bè cùng mệt nhọc, và buổi tối đó thấy thú vị làm sao.Chỉ thay đổi một chút thôi, dù là thay đổi cho đời ta sung sướng hơn, ta cũng thấy khó chịu, bất tiện.Sự thành công của đời thầy tuỳ thuộc nó.Bạn kêu lên: "Sao? Ông có ý dạy tôi sống 24 giờ một ngày nghĩa là 168 giờ một tuần mà ông chỉ tính có 7 giờ rưỡi thôi ư? Ông hy vọng làm được một phép mầu với số giờ đó ư?".Trước hết, xin bạn đề phòng nhiệt tình của mình.Nhiệm vụ đó cũng đã khó khăn đấy chứ! Ít người làm tròn được.Bạn nên quên rằng nó là thơ hay, chỉ đọc vì truyện và những tư tưởng xã hội của nó thôi.Đã đành, nên bỏ thêm nhiều thì giờ vào việc tu thân, càng chịu tốn công thì kết quả càng nhiều.
