Chao ơi! Không bao giờ tôi quên mùi hôi ấy.Bởi vậy tôi chẳng hề cản.Học tổ chức, trao bớt quyền hành cho người dưới để có thì giờ chỉ huy, kiểm soátCó cái gì thì cầm cố cái đó, từ xe hơi tới đồ dùng.Nó gởi lại bà số tiền đó như gởi tại nhà ngần hàng cho trẻ em vậy.Nhưng tôi, tôi không ham đặc quyến đế vương ấy.Hồi xưa, tôi đã bán sách cho các trường tỉnh và trường làng để kiếm ăn.Lúc nào cũng lo sợ không yên.Tại sao vậy? Thì đây: Một lần tôi hỏi giáo sư William Lyon Phelps ở Đại Học đường Yale về điều ấy.Ông có một tiệm bán trái cây ở Nữu Ước, vẫn hay mua 10 đến 13 toa xe cam và bưởi.